Cót ca cót két những vòng quay
Cần mẫn bao đời cái cối xay
Hối hả mùa vàng sân trải thảm
Hân hoan lúa chín ngát hương say
Cơm thơm khói tỏa quanh nhà bếp
Gạo trắng tràn ve gian giữa đầy
Cái thuở xưa rồi yêu biết mấy
Nâng niu kỷ vật chốn trưng bày
Nguyễn Thị Thái
Mạch ngầm trong trẻo chẳng hề vơi
Tắm mát muôn sinh tắm mát người
Thiếu nữ nghiêng mình soi bóng dáng
Em thơ kéo vợt vớt trăng trời
Lung linh mặt nước chao chao múc
Sóng sánh đôi thùng giọt giọt rơi
"Hải bất phong ba" sành chữ nghĩa
Đầu xuân điểm bút vịnh thơ chơi
Nguyễn Thị Thái
Nghĩ mãi ta tìm được mấy vần
Đem tình gửi bạn dẫu chưa thân
Thơ Đường mới tập chưa sành điệu
Lục Bát đôi vần hợp ý dân
Chẳng biết dần dà ai có họa
Thôi đành xướng vội biết đâu cần
Lời thơ chắp cánh theo chiều gió
Nối bạn muôn nơi lại thật gần
Nguyễn Thị Thái
Triền sông lướt nhẹ phận em nghèo
Lắt lẻo ao hồ thoảng gió reo
Lũ cuộn chia bè trườn cánh vượt
Mưa nguồn kết mảng vịn tai trèo
tình sâu với nước luôn chờ đợi
Nghĩa nặng chung dòng chẳng thả neo
Tím biếc đài hoa xanh mượt lá
Mùa dâng sóng gợn rễ khua chèo
Nguyễn Thị Thái
Một thuở xa rồi tuổi ấu thơ
Làm sao nói hết nỗi khù khờ
Trâu đầm ruộng cạn không nề bẩn
Trẻ tắm lưng trần chẳng thấy dơ
Kẻo kẹt bờ tre cơn gió đợi
Êm đềm cỏ mướt phủ xanh chờ
Siêng về chốn cũ đừng trăn trở
Để có đôi lần thỏa ước mơ
Nguyễn Thị Thái
Lại một mùa thu vội vả qua
Trời xanh bảng lảng khóm mây ngà
Hồ thương phủ kín làn sương sữa
Nguyệt rũ vàng phai cánh hạc nhòa
Núi hận mờ dần trong khói biếc
Sông hờn khuất nẻo giữa mù sa
Tình trong cõi mộng bao giờ cạn
Nhuốm tím chiều tà bóng với ta
Nguyễn Thị Thái
Miền tây xứ Nghệ đẹp làm sao
Cỏ lá hoa thơm gió rạt rào
Đất nặng tình người người cuốc xới
Sông sâu Nghĩa nước nước Nghiêng chao
Rừng xanh chắt lọc về trong mát
Sữa trắng tinh khôi chảy ngọt ngào
Nặng trĩu căng tròn bầu lủng lẳng
Bao nhiêu vú quý bấy công lao
Nguyễn Thị Thái
Thăng-Long Hà-Nội trái tim hồng
Hội tụ tinh hoa của núi sông
Vạn vật mang hình hài đất nước
Muôn dân tạc dấu ấn thành đồng
Nghìn năm khắc nét hình chim Lạc
Muôn thuở nào phai bóng dáng Rồng
Nhân loại nhìn về Nam Cố Quốc
Bừng lên đốm lửa giữa trời Đông
Nguyễn Thị Thái
Tuyệt tác thiên nhiên gốc Lộc Vừng
Quê mình Nghệ-Tĩnh gọi cây Mưng
Hoa xinh tỏa ngát buông thong thả
Nụ thắm mơn man hé ngập ngừng
Trước mọc um tùm nơi suối vắng
Nay trồng thẳng lối chốn đèn trưng
Muôn loài lá điểm:vàng, xanh ,đỏ
Nắng sớm sương đeo đẹp quá chừng
Nguyễn Thị Thái
Đường thi hội mở thỏa niềm mơ
Thi hữu thi huynh mãi đợi chờ
Khắp chốn về đây cùng xướng họa
Muôn nơi tụ tập để làm thơ
Thành Vinh bút điểm phun lời lụa
Xứ Nghệ đề trang nhả ý tơ
Phố Đỏ tưng bừng xuân với Đảng
Hồng-Lam sáng tỏa giữa hoa cờ
Nguyễn Thị Thái